Người Giữ Mạng Sống Trong Bóng Tối
Từ ngày con gái chào đời, vợ chồng anh Minh và chị Hằng như sống trong một giấc mơ ngọt ngào. Bé My – thiên thần nhỏ đầu lòng của họ – là kết tinh của hơn 6 năm mong mỏi, chạy chữa. Họ cẩn thận từng chút, lắp camera trong phòng, mua nôi thông minh, thậm chí thuê người giúp việc để chăm bé ban đêm. Nhưng có một điều họ không lường trước…
Chú chó Lulu – giống golden retriever thân thiện, sống cùng gia đình hơn 3 năm – bắt đầu có những hành động kỳ lạ từ khi bé My được đưa từ bệnh viện về. Ban ngày, Lulu ngoan ngoãn, vẫy đuôi chơi đùa như thường. Nhưng đêm đến, khi cả nhà đã say giấc, Lulu lặng lẽ bước vào phòng em bé, trèo lên nôi và… nằm đè lên người bé My.
Camera ghi lại cảnh tượng khiến vợ chồng chị Hằng chết lặng. Lulu – con vật họ yêu thương như ruột thịt – đang làm điều gì đó rất đáng sợ. Họ hoang mang, giận dữ, và định đưa Lulu đến trung tâm cứu hộ vào sáng hôm sau.
Nhưng đêm đó, điều bất ngờ đã xảy ra.
Khoảng 2 giờ sáng, Lulu lại vào phòng bé My. Nó không sủa, chỉ trèo nhẹ lên người em bé và nằm im, mắt hướng về cửa. Ít phút sau, camera ghi lại một điều kỳ lạ: bé My bắt đầu thở gấp, lồng ngực co rút như bị thiếu oxy. Lulu lập tức tru lên một tiếng dài rồi sủa vang, liên tục dùng chân đẩy đầu em bé.
Tiếng sủa khiến vợ chồng chị Hằng bật dậy. Khi chạy vào, họ thấy mặt con tím tái. Vội vã đưa đi cấp cứu, bác sĩ chẩn đoán bé My bị hội chứng ngưng thở khi ngủ – một hiện tượng nguy hiểm thường không được phát hiện ở trẻ sơ sinh.
Lulu… không phải đang đe dọa. Nó đang cứu lấy sinh mạng nhỏ bé ấy.
Từ hôm đó, Lulu không còn bị nghi ngờ nữa. Nó được bác sĩ khuyên giữ lại như một “thiết bị báo động sinh học”. Mỗi đêm, Lulu vẫn vào phòng bé, nằm cạnh nôi, đôi mắt mở tròn canh chừng.
Và vợ chồng anh Minh hiểu rằng, không phải ai sinh ra cũng là người… nhưng tình yêu thương thì không cần ngôn ngữ để thể hiện.
