Chiếc xe bỏ lại bãi biển và hai bạn không bao giờ trở về….

0
226

Chiếc xe bỏ lại bãi biển và hai bạn không bao giờ trở về….
Trên bãi biển Cửa Lò, nơi nắng cuối hè vẫn còn gay gắt, những cơn gió mát lành thổi qua, hòa cùng hơi thở dịu dàng như tiếng thở dài của đại dương. Chiều hôm nay, một chiếc ô tô màu bạc lặng lẽ dừng lại bên bờ bờ bãi biển vắng người. Trên kính sau xe, dòng chữ viết tay bằng bút lông đỏ nổi bật: “Chúng ta mình sẽ cưới nhau vào mùa thu năm nay.” Từ xe bước xuống là Cường, một chàng trai 27 tuổi,phong cách cao gầy, đôi mắt sâu kín như giấu một câu chuyện chưa kể hết, và Trang, cô gái 24 tuổi, nhỏ nhắn, mái tóc dài buộc gọn, ánh mắt trong veo tựa mặt biển ẩn. Họ là một cặp đôi đã yêu nhau gần bốn năm, một tình yêu yên bình nhưng sâu sắc, gắn bó bởi những ước mơ giản dị về một tương lai chung.

Cường là kỹ sư xây dựng, Trang là lập thành viên sân bóng. Cả hai đều sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Nghệ An, nơi những con sóng Cửa Lò đã chứng kiến ​​tuổi thơ và tình yêu của họ. Họ đã lên kế hoạch kết thúc sau Tết, khi mùa thu dịu mát sẽ là thời điểm hoàn hảo để trang trải chiếc Váy cưới của mình. Chiều hôm nay, sau khi tan lớp, Trang nhắn tin: “Anh có rảnh không?” Cường trả lời ngay: “Có, anh sẽ đón em đi biển nhé.” Không nhỏ do dự, họ lái xe đến bãi biển, mang theo một tấm tham chiếu nhỏ, ít trái cây và một chiếc loa Bluetooth phát những bản nhạc yêu thích. Tiếng cười nhẹ nhàng của họ hòa vào không khí, ánh mắt trao nhau đầy hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc. Ngồi trên tấm tham, Trang bất ngờ hỏi: “Anh có nghĩ nếu mình chết đi bây giờ thì cũng không tiếc tiếc không?” Cường lại, rồi cười cười: “Chỉ khi được chết cùng em thì mới không tiếc.” Họ ngồi bên nhau, ngắm mặt trời chìm dần xuống biển, mùi muối mặn mò lấy họ, sóng gió nhẹ nhàng như muốn ôm khoảnh khắc ấy.

Khi ánh hoàng hôn rực rỡ đỏ mặt biển, Cường và Trang nắm tay nhau bước xuống nước. Họ đi xa dần bờ biển, nước ngập đến đầu gối, rồi đến eo. Trang hơi thở rè, giọng lo lắng: “Anh đừng đi xa quá.” Cường Thử thách an: “Không sao đâu, anh nắm tay em rồi mà.” Nhưng biển hôm nay có điều gì bất ngờ. Dưới làn sóng dịu dàng là những đoạn đáy cát trũng sâu bất ngờ. Mấy ngày trước đã có cảnh báo về đường bờ biển chạy xa, nhưng cả hai không hề biết. Gió bất ngờ mạnh lên, sóng đập vào lưng họ. Chỉ trong một khoảnh khắc khắc, cát dưới chân xuống xuống. Trang hét lên:… Bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇