Đi làm giúp việc, ông chủ tặng tôi căn nhà 10 tỷ thay vì cho 2 con trai nhưng kèm theo điều kiện..

0
405
Đi làm giúp việc, ông chủ tặng tôi căn nhà 10 tỷ thay vì cho 2 con trai nhưng kèm theo điều kiện..
Ông chủ của tôi là cán bộ về hưu, sống trong một ngôi nhà lớn cùng vợ. Hai người có 2 cậu con trai đều đã lập gia đình và sống riêng. Cuộc sống của ông bà khi ấy rất yên bình. Nhưng rồi, chẳng lâu sau, bà mất vì K. Từ đó, ông sống một mình trong căn nhà vắng lặng, chỉ có tiếng gió và tiếng đồng hồ kêu tích tắc giữa đêm.
Sức khỏe yếu dần, ông đành thuê giúp việc và chọn trúng tôi. Khi tôi đến làm, ông ít nói, vẻ mặt lúc nào cũng trầm ngâm. Căn nhà to, sạch sẽ nhưng lạnh lẽo, giống như người chủ của nó vậy.
Tôi không dám hỏi han nhiều, chỉ lặng lẽ nấu ăn, dọn dẹp, giặt giũ. Một thời gian sau, ông bắt đầu mở lòng hơn. Thỉnh thoảng ông kể cho tôi nghe chuyện thời trẻ, chuyện về hai đứa con trai mà ông rất thương, về người vợ hiền đã khuất. Mỗi khi nhắc đến bà, ánh mắt ông dịu lại, giọng ông nghẹ:n đi.
Tôi cứ nghĩ cuộc sống ấy sẽ bình lặng như vậy, cho đến một ngày, ông bị độ:t qu:ỵ. Hôm đó, nếu tôi không phát hiện ra và đưa ông tới bệnh viện kịp thời, chắc ông đã ng:uy hi:ểm tính mạng. Ông qua khỏi, nhưng bị li:ệt nửa người. Từ đó, mọi sinh hoạt của ông đều phải nhờ người khác giúp.
Hai cậu con trai đến bệnh viện, bàn nhau đón ông về chăm. Nhưng rồi, chẳng ai nhận. Có những đêm ông đau, tôi ngồi bóp chân tay cho ông đến sáng. Có những bữa ông ăn được chút cháo, tôi mừng đến rơi nước mắt. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng ông là người già yếu, mình có thể giúp được ngày nào là vui ngày đó.
Thời gian trôi đi, sức khỏe của ông dần khá hơn. Ông có thể chống nạng đi vài bước quanh nhà. Mỗi sáng, tôi pha trà cho ông, cùng ông ra sân hít thở. Có lúc ông ngồi im rất lâu, nhìn về khoảng vườn nhỏ nơi bà từng trồng hoa, rồi khẽ nói:
– Cô Vũ này, người ta sống đến tuổi này rồi, chẳng còn sợ ch:ế:t, chỉ sợ ch:ế:t mà chưa kịp biết ơn những người tử tế.
Tôi không hiểu hết ý ông nói, cho đến một ngày, ông gọi luật sư đến nhà. Ông bảo muốn lập di chúc. Tôi cứ nghĩ ông muốn chia nốt căn nhà đang ở cho hai đứa con để tránh tranh chấp về sau. Nhưng không, trong di chúc ấy, ông quyết định để lại căn nhà trị giá 10 tỷ cho tôi. Tôi bàng hoàng, vừa sợ, vừa không tin nổi.
Tôi gạt đi, nói:
– Ông đừng làm vậy, tôi chỉ là người làm thuê. Tôi chăm ông là công việc, chứ đâu phải để được gì.
Nhưng ông chỉ mỉm cười… đọc tiếp 👇👇